应 yìng 天 tiān 长 zhǎng 令 lìng / yìng 应 tiān 天 zhǎng 长 - - 毛 máo 幵 jiān
曲 qū 栏 lán 十 shí 二 èr 闲 xián 亭 tíng 沼 zhǎo 。 。
履 lǚ 迹 jī 双 shuāng 沈 shěn 人 rén 悄 qiāo 悄 qiāo 。 。
被 bèi 池 chí 寒 hán , , 香 xiāng 炉 lú 小 xiǎo 。 。
梦 mèng 短 duǎn 女 nǚ 墙 qiáng 莺 yīng 唤 huàn 晓 xiǎo 。 。
柳 liǔ 风 fēng 轻 qīng 袅 niǎo 袅 niǎo 。 。
门 mén 外 wài 落 luò 花 huā 多 duō 少 shǎo 。 。
日 rì 日 rì 离 lí 愁 chóu 萦 yíng 绕 rào 。 。
不 bù 知 zhī 春 chūn 过 guò 了 le 。 。
应天长令/应天长。宋代。毛幵。曲栏十二闲亭沼。 履迹双沈人悄悄。 被池寒,香炉小。 梦短女墙莺唤晓。 柳风轻袅袅。 门外落花多少。 日日离愁萦绕。 不知春过了。