采 cǎi 桑 sāng 子 zǐ 秋 qiū 日 rì 丁 dīng 香 xiāng - - 王 wáng 炎 yán ( ( 双 shuāng 溪 xī ) )
一 yī 番 fān 飞 fēi 次 cì 春 chūn 风 fēng 巧 qiǎo , , 细 xì 看 kàn 工 gōng 夫 fū 。 。
点 diǎn 缀 zhuì 红 hóng 酥 sū 。 。
此 cǐ 际 jì 多 duō 应 yīng 别 bié 处 chù 无 wú 。 。
玉 yù 人 rén 不 bù 与 yǔ 花 huā 为 wéi 主 zhǔ , , 辜 gū 负 fù 芳 fāng 菲 fēi 。 。
香 xiāng 透 tòu 帘 lián 帏 wéi 。 。
谁 shuí 向 xiàng 钗 chāi 头 tóu 插 chā 一 yī 枝 zhī 。 。
采桑子 秋日丁香。宋代。王炎(双溪)。一番飞次春风巧,细看工夫。 点缀红酥。 此际多应别处无。 玉人不与花为主,辜负芳菲。 香透帘帏。 谁向钗头插一枝。