菩 pú 萨 sà 蛮 mán · · 其 qí 一 yī 再 zài 登 dēng 赏 shǎng 心 xīn 用 yòng 林 lín 子 zǐ 长 cháng 韵 yùn - - 丘 qiū 崇 chóng
壶 hú 边 biān 击 jī 断 duàn 歌 gē 无 wú 节 jié 。 。 山 shān 川 chuān 一 yí 带 dài 伤 shāng 情 qíng 切 qiē 。 。 依 yī 旧 jiù 石 shí 头 tou 城 chéng 。 。 夕 xī 阳 yáng 天 tiān 外 wài 明 míng 。 。
行 xíng 人 rén 谁 shuí 是 shì 侣 lǚ 。 。 遗 yí 唱 chàng 今 jīn 何 hé 许 xǔ 。 。 对 duì 酒 jiǔ 转 zhuǎn 愁 chóu 多 duō 。 。 愁 chóu 多 duō 奈 nài 酒 jiǔ 何 hé 。 。
菩萨蛮 · 其一再登赏心用林子长韵。宋代。丘崇。壶边击断歌无节。山川一带伤情切。依旧石头城。夕阳天外明。 行人谁是侣。遗唱今何许。对酒转愁多。愁多奈酒何。