雨 yǔ 中 zhōng 花 huā · · 题 tí 秋 qiū 海 hǎi 棠 táng 遗 yí 画 huà - - 孔 kǒng 宪 xiàn 英 yīng
腕 wàn 底 dǐ 酸 suān 红 hóng 冷 lěng 翠 cuì , , 写 xiě 出 chū 秋 qiū 容 róng 如 rú 醉 zuì 。 。 恨 hèn 煞 shā 西 xī 风 fēng 情 qíng 太 tài 恶 è , , 吹 chuī 作 zuò 冰 bīng 天 tiān 泪 lèi 。 。
忍 rěn 把 bǎ 画 huà 图 tú 当 dāng 晤 wù 对 duì 。 。 看 kàn 小 xiǎo 样 yàng 、 hóng 红 zhuāng 妆 qiáo 憔 cuì 悴 ěr 。 。 耳 gēn 根 nèi 内 shì 似 wén 闻 qióng 蛩 yǔ 语 gěng , , 哽 yè 咽 gèng 更 jiào 教 rén 人 xīn 心 suì 碎 。 。
雨中花 · 题秋海棠遗画。清代。孔宪英。腕底酸红冷翠,写出秋容如醉。恨煞西风情太恶,吹作冰天泪。 忍把画图当晤对。看小样、红妆憔悴。耳根内似闻蛩语,哽咽更教人心碎。