卜 bǔ 算 suàn 子 zǐ · · 海 hǎi 棠 táng - - 方 fāng 笙 shēng
笑 xiào 几 jǐ 日 rì 秋 qiū 风 fēng , , 便 biàn 把 bǎ 容 róng 光 guāng 泻 xiè 。 。 弄 nòng 粉 fěn 施 shī 朱 zhū 绣 xiù 出 chū 来 lái , , 千 qiān 万 wàn 真 zhēn 无 wú 价 jià 。 。
含 hán 笑 xiào 向 xiàng 篱 lí 边 biān , , 欲 yù 语 yǔ 依 yī 茅 máo 舍 shè 。 。 初 chū 沐 mù 杨 yáng 妃 fēi 酒 jiǔ 乍 zhà 醒 xǐng , , 亸 duǒ 立 lì 斜 xié 阳 yáng 下 xià 。 。
卜算子 · 海棠。清代。方笙。笑几日秋风,便把容光泻。弄粉施朱绣出来,千万真无价。 含笑向篱边,欲语依茅舍。初沐杨妃酒乍醒,亸立斜阳下。