海 hǎi 棠 táng 春 chūn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 王 wáng 时 shí 翔 xiáng
东 dōng 风 fēng 骀 dài 荡 dàng 杨 yáng 花 huā 舞 wǔ 。 。
怎 zěn 忽 hū 地 dì 、 bǎ 把 chūn 春 cuī 催 qù 去 。 。
人 rén 意 yì 已 yǐ 阑 lán 珊 shān , , 又 yòu 是 shì 萧 xiāo 萧 xiāo 雨 yǔ 。 。
玉 yù 卮 zhī 不 bù 耐 nài 斟 zhēn 香 xiāng 醑 xǔ 。 。
自 zì 起 qǐ 拨 bō 、 shuǐ 水 chén 沉 yān 烟 lǚ 缕 。 。
和 hé 影 yǐng 诉 sù 年 nián 华 huá , , 梁 liáng 燕 yàn 闻 wén 私 sī 语 yǔ 。 。
海棠春二首 其一。清代。王时翔。东风骀荡杨花舞。 怎忽地、把春催去。 人意已阑珊,又是萧萧雨。 玉卮不耐斟香醑。 自起拨、水沉烟缕。 和影诉年华,梁燕闻私语。