清 qīng 平 píng 乐 lè · · 秋 qiū 柳 liǔ - - 江 jiāng 瑛 yīng
黛 dài 眉 méi 初 chū 展 zhǎn 。 。 旧 jiù 日 rì 东 dōng 风 fēng 院 yuàn 。 。 绿 lǜ 映 yìng 天 tiān 涯 yá 春 chūn 渐 jiàn 渐 jiàn 。 。 曾 céng 惹 rě 深 shēn 闺 guī 离 lí 怨 yuàn 。 。
而 ér 今 jīn 憔 qiáo 悴 cuì 烟 yān 痕 hén 。 。 堤 dī 边 biān 斜 xié 日 rì 蝉 chán 声 shēng 。 。 最 zuì 是 shì 年 nián 年 nián 秋 qiū 恨 hèn , , 阳 yáng 关 guān 一 yī 曲 qǔ 销 xiāo 魂 hún 。 。
清平乐 · 秋柳。清代。江瑛。黛眉初展。旧日东风院。绿映天涯春渐渐。曾惹深闺离怨。 而今憔悴烟痕。堤边斜日蝉声。最是年年秋恨,阳关一曲销魂。