秋 qiū 蕊 ruǐ 香 xiāng · · 次 cì 周 zhōu 清 qīng 真 zhēn 韵 yùn - - 吴 wú 湖 hú 帆 fān
麝 shè 拨 bō 烟 yān 青 qīng 兽 shòu 暖 nuǎn 。 。 灯 dēng 映 yìng 锦 jǐn 红 hóng 人 rén 面 miàn 。 。 尽 jìn 情 qíng 体 tǐ 会 huì 展 zhǎn 心 xīn 眼 yǎn 。 。 不 bù 在 zài 颦 pín 轻 qīng 笑 xiào 浅 qiǎn 。 。
魂 hún 萦 yíng 梦 mèng 绕 rào 悬 xuán 如 rú 线 xiàn 。 。 看 kàn 双 shuāng 燕 yàn 。 。 恁 nèn 归 guī 日 rì 暮 mù 又 yòu 愁 chóu 远 yuǎn 。 。 还 hái 是 shì 依 yī 依 yī 小 xiǎo 院 yuàn 。 。
秋蕊香 · 次周清真韵。清代。吴湖帆。麝拨烟青兽暖。灯映锦红人面。尽情体会展心眼。不在颦轻笑浅。 魂萦梦绕悬如线。看双燕。恁归日暮又愁远。还是依依小院。