踏 tà 莎 suō 行 xíng 镜 jìng 芗 xiāng 亭 tíng - - 吴 wú 敬 jìng 梓 zǐ
穷 qióng 海 hǎi 累 lèi 臣 chén , , 上 shàng 林 lín 天 tiān 子 zǐ 。 。
镜 jìng 芗 xiāng 亭 tíng 畔 pàn 伤 shāng 心 xīn 事 shì 。 。
霜 shuāng 空 kōng 木 mù 落 luò 雁 yàn 衔 xián 书 shū , , 归 guī 期 qī 回 huí 首 shǒu 初 chū 春 chūn 是 shì 。 。
碧 bì 草 cǎo 颓 tuí 垣 yuán , , 紫 zǐ 苔 tái 唐 táng 肆 sì 。 。
濒 bīn 江 jiāng 吊 diào 古 gǔ 堪 kān 流 liú 涕 tì 。 。
祗 zhī 缘 yuán 身 shēn 未 wèi 到 dào 边 biān 关 guān , , 不 bù 知 zhī 洪 hóng 皓 hào 含 hán 悲 bēi 地 dì 。 。
踏莎行 镜芗亭。清代。吴敬梓。穷海累臣,上林天子。 镜芗亭畔伤心事。 霜空木落雁衔书,归期回首初春是。 碧草颓垣,紫苔唐肆。 濒江吊古堪流涕。 祗缘身未到边关,不知洪皓含悲地。