菩 pú 萨 sà - - 吴 wú 湘 xiāng ( ( 婉 wǎn 罗 luó ) )
谁 shuí 家 jiā 玉 yù 笛 dí 声 shēng 呜 wū 咽 yè 。 。 小 xiǎo 亭 tíng 夜 yè 月 yuè 增 zēng 凄 qī 切 qiè 。 。 月 yuè 又 yòu 不 bù 分 fēn 明 míng 。 。 教 jiào 人 rén 怎 zěn 么 me 听 tīng 。 。
更 gēng 深 shēn 人 rén 已 yǐ 尽 jǐn 。 。 悄 qiāo 有 yǒu 灯 dēng 和 hé 影 yǐng 。 。 灯 dēng 尽 jǐn 欲 yù 抛 pāo 奴 nú 。 。 谁 shuí 怜 lián 影 yǐng 也 yě 无 wú 。 。
菩萨。清代。吴湘(婉罗)。谁家玉笛声呜咽。小亭夜月增凄切。月又不分明。教人怎么听。 更深人已尽。悄有灯和影。灯尽欲抛奴。谁怜影也无。