菩 pú 萨 sà 蛮 mán 其 qí 二 èr 挽 wǎn 五 wǔ 弟 dì 妇 fù 董 dǒng 孺 rú 人 rén - - 吕 lǚ 采 cǎi 芝 zhī
调 tiáo 琴 qín 乍 zhà 喜 xǐ 知 zhī 音 yīn 遇 yù 。 。 缘 yuán 悭 qiān 不 bù 道 dào 反 fǎn 成 chéng 误 wù 。 。
红 hóng 粉 fěn 惯 guàn 飘 piāo 零 líng 。 。 伤 shāng 心 xīn 不 bù 独 dú 君 jūn 。 。
罗 luó 巾 jīn 残 cán 泪 lèi 渍 zì 。 。 细 xì 喘 chuǎn 随 suí 风 fēng 绝 jué 。 。
香 xiāng 炉 lú 阿 ā 谁 shuí 烧 shāo 。 。 空 kōng 悬 xuán 碧 bì 玉 yù 箫 xiāo 。 。
菩萨蛮 其二 挽五弟妇董孺人。清代。吕采芝。调琴乍喜知音遇。缘悭不道反成误。 红粉惯飘零。伤心不独君。 罗巾残泪渍。细喘随风绝。 香炉阿谁烧。空悬碧玉箫。