踏 tà 莎 suō 行 xíng · · 旅 lǚ 夜 yè 闻 wén 笛 dí - - 吴 wú 尚 shàng 憙 xī
寂 jì 寂 jì 银 yín 灯 dēng , , 迢 tiáo 迢 tiáo 漏 lòu 箭 jiàn 。 。 宵 xiāo 深 shēn 正 zhèng 自 zì 情 qíng 怀 huái 倦 juàn 。 。 关 guān 山 shān 一 yī 调 diào 却 què 飞 fēi 来 lái , , 声 shēng 声 shēng 都 dōu 送 sòng 蓬 péng 窗 chuāng 畔 pàn 。 。
尽 jǐn 蹙 cù 眉 méi 颦 pín , , 消 xiāo 磨 mó 肠 cháng 断 duàn 。 。 无 wú 聊 liáo 孤 gū 影 yǐng 空 kōng 长 cháng 叹 tàn 。 。 客 kè 心 xīn 已 yǐ 是 shì 不 bù 禁 jīn 愁 chóu , , 何 hé 堪 kān 三 sān 弄 nòng 增 zēng 幽 yōu 怨 yuàn 。 。
踏莎行 · 旅夜闻笛。清代。吴尚憙。寂寂银灯,迢迢漏箭。宵深正自情怀倦。关山一调却飞来,声声都送蓬窗畔。 尽蹙眉颦,消磨肠断。无聊孤影空长叹。客心已是不禁愁,何堪三弄增幽怨。