寻 xún 芳 fāng 草 cǎo - - 李 lǐ 朓 tiǎo
赢 yíng 得 de 千 qiān 愁 chóu 逼 bī 。 。 闲 xián 抛 pāo 却 què 、 xǔ 许 duō 多 yuè 月 sè 色 hán 。 。 寒 yān 烟 chuāng 窗 wài 外 bì 碧 zhèng 。 。 正 mèng 梦 dào 到 jiù 旧 jiā 家 yuán 园 shuí 、 chuī 谁 dí 吹 笛 。 。
腰 yāo 瘦 shòu 不 bù 关 guān 秋 qiū , , 天 tiān 河 hé 似 shì 我 wǒ 啼 tí 痕 hén 积 jī 。 。 又 yòu 哀 āi 哀 āi 、 gū 孤 yàn 雁 míng 鸣 shā 沙 qì 碛 hún 。 。 魂 qù 去 yě 也 jiāng 、 shān 江 hēi 山 黑 。 。
寻芳草。清代。李朓。赢得千愁逼。闲抛却、许多月色。寒烟窗外碧。正梦到旧家园、谁吹笛。 腰瘦不关秋,天河似我啼痕积。又哀哀、孤雁鸣沙碛。魂去也、江山黑。