踏 tà 莎 suō 行 xíng · · 秋 qiū 雨 yǔ - - 李 lǐ 雯 wén
闵 mǐn 馆 guǎn 清 qīng 深 shēn , , 巧 qiǎo 云 yún 迷 mí 散 sàn 。 。 丝 sī 丝 sī 不 bù 断 duàn 如 rú 春 chūn 线 xiàn 。 。 伤 shāng 心 xīn 无 wú 奈 nài 急 jí 回 huí 风 fēng , , 枝 zhī 枝 zhī 暗 àn 落 luò 无 wú 人 rén 见 jiàn 。 。
香 xiāng 稻 dào 低 dī 天 tiān , , 芙 fú 蓉 róng 疏 shū 岸 àn 。 。 离 lí 离 lí 又 yòu 湿 shī 江 jiāng 南 nán 雁 yàn 。 。 芭 bā 蕉 jiāo 清 qīng 听 tīng 历 lì 空 kōng 阶 jiē , , 情 qíng 人 rén 似 shì 隔 gé 潇 xiāo 湘 xiāng 远 yuǎn 。 。
踏莎行 · 秋雨。清代。李雯。闵馆清深,巧云迷散。丝丝不断如春线。伤心无奈急回风,枝枝暗落无人见。 香稻低天,芙蓉疏岸。离离又湿江南雁。芭蕉清听历空阶,情人似隔潇湘远。