清 qīng 平 píng 乐 lè · · 秋 qiū 晓 xiǎo - - 李 lǐ 雯 wén
雁 yàn 声 shēng 初 chū 到 dào , , 远 yuǎn 梦 mèng 惊 jīng 回 huí 早 zǎo 。 。 残 cán 月 yuè 残 cán 灯 dēng 和 hé 泪 lèi 照 zhào , , 闲 xián 忆 yì 去 qù 年 nián 秋 qiū 草 cǎo 。 。
起 qǐ 来 lái 检 jiǎn 点 diǎn 芙 fú 蓉 róng , , 愁 chóu 红 hóng 恰 qià 与 yú 人 rén 同 tóng 。 。 赢 yíng 得 de 一 yī 身 shēn 憔 qiáo 悴 cuì , , 哪 nǎ 堪 kān 更 gèng 对 duì 秋 qiū 风 fēng 。 。
清平乐 · 秋晓。清代。李雯。雁声初到,远梦惊回早。残月残灯和泪照,闲忆去年秋草。 起来检点芙蓉,愁红恰与人同。赢得一身憔悴,哪堪更对秋风。