画 huà 堂 táng 春 chūn · · 秋 qiū 柳 liǔ - - 李 lǐ 雯 wén
长 cháng 条 tiáo 梳 shū 尽 jǐn 影 yǐng 珊 shān 珊 shān , , 烟 yān 啼 tí 露 lù 冷 lěng 风 fēng 寒 hán 。 。 暮 mù 鸦 yā 栖 qī 遍 biàn 小 xiǎo 凭 píng 栏 lán , , 无 wú 限 xiàn 堪 kān 怜 lián 。 。
犹 yóu 傍 bàng 朱 zhū 楼 lóu 舞 wǔ 袖 xiù , , 心 xīn 惊 jīng 落 luò 叶 yè 哀 āi 蝉 chán 。 。 昔 xī 时 shí 攀 pān 折 zhé 已 yǐ 相 xiāng 关 guān , , 重 zhòng 对 duì 青 qīng 山 shān 。 。
画堂春 · 秋柳。清代。李雯。长条梳尽影珊珊,烟啼露冷风寒。暮鸦栖遍小凭栏,无限堪怜。 犹傍朱楼舞袖,心惊落叶哀蝉。昔时攀折已相关,重对青山。