鹊 què 踏 tà 枝 zhī 风 fēng 情 qíng - - 李 lǐ 雯 wén
豆 dòu 蔻 kòu 枝 zhī 头 tóu 红 hóng 粟 sù 小 xiǎo 。 。 半 bàn 整 zhěng 云 yún 鬟 huán , , 知 zhī 是 shì 伤 shāng 春 chūn 了 le 。 。 幸 xìng 得 de 玉 yù 楼 lóu 香 xiāng 未 wèi 杳 yǎo , , 人 rén 间 jiān 有 yǒu 信 xìn 传 chuán 青 qīng 鸟 niǎo 。 。
闻 wén 说 shuō 柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng 渺 miǎo 渺 miǎo 。 。 一 yī 剪 jiǎn 横 héng 波 bō , , 如 rú 对 duì 潇 xiāo 湘 xiāng 晓 xiǎo 。 。 为 wèi 语 yǔ 东 dōng 风 fēng 吹 chuī 蝶 dié 早 zǎo , , 教 jiào 人 rén 着 zhuó 意 yì 怜 lián 芳 fāng 草 cǎo 。 。
鹊踏枝风情。清代。李雯。豆蔻枝头红粟小。半整云鬟,知是伤春了。幸得玉楼香未杳,人间有信传青鸟。 闻说柳梢青渺渺。一剪横波,如对潇湘晓。为语东风吹蝶早,教人着意怜芳草。