临 lín 江 jiāng 仙 xiān · · 春 chūn 去 qù - - 沈 shěn 宛 wǎn
难 nán 驻 zhù 青 qīng 皇 huáng 归 guī 去 qù 驾 jià , , 飘 piāo 零 líng 粉 fěn 白 bái 脂 zhī 红 hóng 。 。 今 jīn 朝 zhāo 不 bù 比 bǐ 锦 jǐn 香 xiāng 丛 cóng 。 。 画 huà 梁 liáng 双 shuāng 燕 yàn 子 zi , , 应 yīng 也 yě 恨 hèn 匆 cōng 匆 cōng 。 。
迟 chí 日 rì 纱 shā 窗 chuāng 人 rén 自 zì 静 jìng , , 檐 yán 前 qián 铁 tiě 马 mǎ 叮 dīng 咚 dōng 。 。 无 wú 情 qíng 芳 fāng 草 cǎo 唤 huàn 愁 chóu 浓 nóng 。 。 闲 xián 吟 yín 佳 jiā 句 jù , , 怪 guài 杀 shā 雨 yǔ 兼 jiān 风 fēng 。 。
临江仙 · 春去。清代。沈宛。难驻青皇归去驾,飘零粉白脂红。今朝不比锦香丛。画梁双燕子,应也恨匆匆。 迟日纱窗人自静,檐前铁马叮咚。无情芳草唤愁浓。闲吟佳句,怪杀雨兼风。