霜 shuāng 天 tiān 晓 xiǎo 角 jiǎo · · 梅 méi 意 yì - - 易 yì 顺 shùn 鼎 dǐng
萼 è 绿 lǜ 华 huá 身 shēn , , 倩 qiàn 魂 hún 依 yī 玉 yù 京 jīng 。 。 若 ruò 上 shàng 寿 shòu 阳 yáng 妆 zhuāng 额 é , , 毕 bì 竟 jìng 是 shì , , 欠 qiàn 些 xiē 清 qīng 。 。
笛 dí 吹 chuī 三 sān 四 sì 声 shēng 。 。 梦 mèng 回 huí 三 sān 四 sì 更 gēng 。 。 只 zhǐ 有 yǒu 水 shuǐ 边 biān 疏 shū 影 yǐng , , 写 xiě 得 dé 出 chū , , 我 wǒ 平 píng 生 shēng 。 。
霜天晓角 · 梅意。清代。易顺鼎。萼绿华身,倩魂依玉京。若上寿阳妆额,毕竟是,欠些清。 笛吹三四声。梦回三四更。只有水边疏影,写得出,我平生。