柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng 新 xīn 柳 liǔ 次 cì 高 gāo 东 dōng 井 jǐng 韵 yùn - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
向 xiàng 晓 xiǎo 层 céng 峦 luán 。 。
将 jiāng 烟 yān 做 zuò 雾 wù , , 酿 niàng 雨 yǔ 成 chéng 寒 hán 。 。
鬓 bìn 绿 lǜ 衫 shān 青 qīng , , 眉 méi 长 cháng 眼 yǎn 瘦 shòu , , 于 yú 女 nǚ 何 hé 干 gān 。 。
一 yī 枝 zhī 折 zhé 了 le 重 zhòng 看 kàn 。 。
怪 guài 彻 chè 厎 dǐ 、 chūn 春 chóu 愁 zǒng 总 ān 谙 。 。
柳 liǔ 宿 sù 前 qián 身 shēn , , 萍 píng 花 huā 再 zài 世 shì , , 我 wǒ 亦 yì 差 chà 堪 kān 。 。
柳梢青 新柳次高东井韵。清代。洪亮吉。向晓层峦。 将烟做雾,酿雨成寒。 鬓绿衫青,眉长眼瘦,于女何干。 一枝折了重看。 怪彻厎、春愁总谙。 柳宿前身,萍花再世,我亦差堪。