踏 tà 莎 suō 行 xíng · · 散 sàn 花 huā 坞 wù - - 陈 chén 家 jiā 庆 qìng
怪 guài 石 shí 凌 líng 空 kōng , , 仙 xiān 人 rén 指 zhǐ 路 lù 。 。 老 lǎo 僧 sēng 采 cǎi 药 yào 来 lái 还 huán 去 qù 。 。 盈 yíng 盈 yíng 天 tiān 女 nǚ 下 xià 散 sàn 花 huā , , 遥 yáo 看 kàn 翠 cuì 袖 xiù 飘 piāo 飘 piāo 举 jǔ 。 。
携 xié 手 shǒu 徘 pái 徊 huái , , 低 dī 鬟 huán 笑 xiào 语 yǔ 。 。 青 qīng 鞋 xié 微 wēi 透 tòu 胭 yān 脂 zhī 雨 yǔ 。 。 华 huá 鬘 mán 天 tiān 远 yuǎn 渺 miǎo 难 nán 留 liú , , 几 jǐ 番 fān 怅 chàng 望 wàng 旧 jiù 俦 chóu 侣 lǚ 。 。
踏莎行 · 散花坞。清代。陈家庆。怪石凌空,仙人指路。老僧采药来还去。盈盈天女下散花,遥看翠袖飘飘举。 携手徘徊,低鬟笑语。青鞋微透胭脂雨。华鬘天远渺难留,几番怅望旧俦侣。