浣 huàn 溪 xī 沙 shā · · 次 cì 蘉 méng 庵 ān 戊 wù 寅 yín 元 yuán 日 rì 韵 yùn - - 陈 chén 方 fāng 恪 kè
垂 chuí 白 bái 孤 gū 儿 ér 泛 fàn 梗 gěng 身 shēn 。 。 眼 yǎn 穿 chuān 兵 bīng 气 qì 入 rù 萧 xiāo 辰 chén 。 。 江 jiāng 湖 hú 满 mǎn 地 dì 不 bù 逢 féng 人 rén 。 。
别 bié 浦 pǔ 柳 liǔ 青 qīng 犹 yóu 惹 rě 恨 hèn , , 故 gù 园 yuán 花 huā 发 fā 若 ruò 为 wéi 馨 xīn 。 。 几 jǐ 回 huí 肠 cháng 断 duàn 永 yǒng 和 hé 春 chūn 。 。
浣溪沙 · 次蘉庵戊寅元日韵。清代。陈方恪。垂白孤儿泛梗身。眼穿兵气入萧辰。江湖满地不逢人。 别浦柳青犹惹恨,故园花发若为馨。几回肠断永和春。