蝶 dié 恋 liàn 花 huā · · 和 hé 太 tài 一 yī 韵 yùn - - 高 gāo 旭 xù
花 huā 正 zhèng 开 kāi 时 shí 人 rén 已 yǐ 散 sàn 。 。 十 shí 斛 hú 蛟 jiāo 珠 zhū , , 便 biàn 尔 ěr 抛 pāo 残 cán 半 bàn 。 。 一 yī 任 rèn 江 jiāng 南 nán 风 fēng 景 jǐng 换 huàn 。 。 沧 cāng 桑 sāng 味 wèi 侬 nóng 尝 cháng 惯 guàn 。 。
蝶 dié 醉 zuì 蜂 fēng 狂 kuáng 愁 chóu 思 sī 乱 luàn 。 。 无 wú 赖 lài 杨 yáng 花 huā , , 漠 mò 漠 mò 烟 yān 笼 lóng 岸 àn 。 。 醉 zuì 去 qù 东 dōng 皇 huáng 肠 cháng 欲 yù 断 duàn 。 。 搴 qiān 帘 lián 细 xì 把 bǎ 春 chūn 光 guāng 看 kàn 。 。
蝶恋花 · 和太一韵。清代。高旭。花正开时人已散。十斛蛟珠,便尔抛残半。一任江南风景换。沧桑味侬尝惯。 蝶醉蜂狂愁思乱。无赖杨花,漠漠烟笼岸。醉去东皇肠欲断。搴帘细把春光看。