临 lín 江 jiāng 仙 xiān 春 chūn 晚 wǎn - - 张 zhāng 令 lìng 仪 yí
一 yī 枕 zhěn 荼 tú 蘼 mí 香 xiāng 梦 mèng 破 pò , , 绿 lǜ 窗 chuāng 欲 yù 起 qǐ 寒 hán 微 wēi 。 。
晓 xiǎo 风 fēng 犹 yóu 怯 qiè 试 shì 单 dān 衣 yī 。 。
留 liú 愁 chóu 消 xiāo 日 rì 永 yǒng , , 和 hé 病 bìng 送 sòng 春 chūn 归 guī 。 。
又 yòu 是 shì 匆 cōng 匆 cōng 花 huā 事 shì 了 le , , 何 hé 时 shí 满 mǎn 领 lǐng 芳 fāng 菲 fēi 。 。
天 tiān 公 gōng 用 yòng 意 yì 似 shì 全 quán 非 fēi 。 。
偏 piān 从 cóng 花 huā 减 jiǎn 色 sè , , 惯 guàn 与 yǔ 草 cǎo 添 tiān 肥 féi 。 。
临江仙 春晚。清代。张令仪。一枕荼蘼香梦破,绿窗欲起寒微。 晓风犹怯试单衣。 留愁消日永,和病送春归。 又是匆匆花事了,何时满领芳菲。 天公用意似全非。 偏从花减色,惯与草添肥。