清 qīng 平 píng 乐 lè 其 qí 一 yī 闺 guī 词 cí - - 曹 cáo 尔 ěr 堪 kān
眉 méi 痕 hén 频 pín 皱 zhòu 。 。
不 bù 似 shì 东 dōng 风 fēng 旧 jiù 。 。
欺 qī 尽 jǐn 孤 gū 眠 mián 寒 hán 更 gèng 透 tòu 。 。
生 shēng 得 de 腰 yāo 肢 zhī 元 yuán 瘦 shòu 。 。
梨 lí 花 huā 静 jìng 掩 yǎn 长 cháng 门 mén 。 。
寻 xún 常 cháng 过 guò 几 jǐ 黄 huáng 昏 hūn 。 。
魂 hún 向 xiàng 当 dāng 初 chū 销 xiāo 尽 jǐn , , 如 rú 何 hé 又 yòu 说 shuō 销 xiāo 魂 hún 。 。
清平乐 其一 闺词。清代。曹尔堪。眉痕频皱。 不似东风旧。 欺尽孤眠寒更透。 生得腰肢元瘦。 梨花静掩长门。 寻常过几黄昏。 魂向当初销尽,如何又说销魂。