虞 yú 美 měi 人 rén · · 泊 pō 京 jīng 口 kǒu 有 yǒu 寄 jì - - 曹 cáo 溶 róng
故 gù 园 yuán 寒 hán 食 shí 看 kàn 花 huā 客 kè , , 眠 mián 尽 jǐn 云 yún 帆 fān 窄 zhǎi 。 。 王 wáng 郎 láng 难 nán 信 xìn 不 bù 风 fēng 流 liú , , 惯 guàn 学 xué 吹 chuī 箫 xiāo 弄 nòng 酒 jiǔ 石 shí 城 chéng 游 yóu 。 。
南 nán 朝 cháo 一 yī 抹 mǒ 沈 shěn 烟 yān 雾 wù , , 唤 huàn 作 zuò 销 xiāo 魂 hún 路 lù 。 。 别 bié 来 lái 相 xiāng 寄 jì 彩 cǎi 笺 jiān 频 pín , , 纵 zòng 使 shǐ 春 chūn 山 shān 无 wú 恙 yàng 也 yě 愁 chóu 人 rén 。 。
虞美人 · 泊京口有寄。清代。曹溶。故园寒食看花客,眠尽云帆窄。王郎难信不风流,惯学吹箫弄酒石城游。 南朝一抹沈烟雾,唤作销魂路。别来相寄彩笺频,纵使春山无恙也愁人。