玉 yù 楼 lóu 春 chūn · · 张 zhāng 尔 ěr 唯 wéi 命 mìng 寇 kòu 白 bái 劝 quàn 酒 jiǔ - - 曹 cáo 溶 róng
开 kāi 筵 yán 喜 xǐ 近 jìn 东 dōng 篱 lí 节 jié , , 撩 liáo 乱 luàn 黄 huáng 蜂 fēng 孤 gū 馆 guǎn 热 rè 。 。 禁 jìn 城 chéng 宫 gōng 漏 lòu 已 yǐ 三 sān 催 cuī , , 未 wèi 许 xǔ 丽 lì 人 rén 容 róng 易 yì 别 bié 。 。
霓 ní 裳 cháng 着 zhuó 意 yì 明 míng 肌 jī 雪 xuě , , 北 běi 里 lǐ 声 shēng 高 gāo 心 xīn 尚 shàng 怯 qiè 。 。 恨 hèn 经 jīng 羌 qiāng 管 guǎn 一 yī 番 fān 吹 chuī , , 揉 róu 碎 suì 齐 qí 梁 liáng 风 fēng 与 yǔ 月 yuè 。 。
玉楼春 · 张尔唯命寇白劝酒。清代。曹溶。开筵喜近东篱节,撩乱黄蜂孤馆热。禁城宫漏已三催,未许丽人容易别。 霓裳着意明肌雪,北里声高心尚怯。恨经羌管一番吹,揉碎齐梁风与月。