菩 pú 萨 sà 蛮 mán 题 tí 叶 yè 南 nán 雪 xuě 丈 zhàng 藏 cáng 清 qīng 微 wēi 道 dào 人 rén 空 kōng 山 shān 听 tīng 雨 yǔ 图 tú - - 梁 liáng 鼎 dǐng 芬 fēn
闭 bì 门 mén 自 zì 有 yǒu 深 shēn 山 shān 意 yì 。 。 开 kāi 图 tú 恍 huǎng 似 shì 前 qián 游 yóu 地 dì 。 。
镫 dèng 火 huǒ 一 yī 龛 kān 寒 hán 。 。 今 jīn 宵 xiāo 魂 hún 梦 mèng 安 ān 。 。
年 nián 年 nián 听 tīng 雨 yǔ 惯 guàn 。 。 独 dú 坐 zuò 残 cán 书 shū 伴 bàn 。 。
遮 zhē 莫 mò 说 shuō 天 tiān 明 míng 。 。 天 tiān 明 míng 仍 réng 未 wèi 晴 qíng 。 。
菩萨蛮 题叶南雪丈藏清微道人空山听雨图。清代。梁鼎芬。闭门自有深山意。开图恍似前游地。 镫火一龛寒。今宵魂梦安。 年年听雨惯。独坐残书伴。 遮莫说天明。天明仍未晴。