诉 sù 衷 zhōng 情 qíng · · 寄 jì 芸 yún 斋 zhāi - - 许 xǔ 诵 sòng 珠 zhū
未 wèi 拈 niān 湘 xiāng 管 guǎn 已 yǐ 神 shén 伤 shāng 。 。 一 yī 字 zì 一 yī 回 huí 肠 cháng 。 。 都 dōu 将 jiāng 百 bǎi 幅 fú 藤 téng 纸 zhǐ , , 半 bàn 揾 wèn 透 tòu 、 mò 墨 huá 华 xiāng 香 。 。
传 chuán 书 shū 雁 yàn , , 太 tài 匆 cōng 忙 máng 。 。 意 yì 彷 páng 徨 huáng 。 。 怨 yuàn 情 qíng 千 qiān 叠 dié , , 别 bié 泪 lèi 双 shuāng 垂 chuí , , 并 bìng 寄 jì 他 tā 乡 xiāng 。 。
诉衷情 · 寄芸斋。清代。许诵珠。未拈湘管已神伤。一字一回肠。都将百幅藤纸,半揾透、墨华香。 传书雁,太匆忙。意彷徨。怨情千叠,别泪双垂,并寄他乡。