上 shàng 林 lín 春 chūn 令 lìng 晏 yàn 起 qǐ - - 邹 zōu 祗 zhī 谟 mó
轻 qīng 暖 nuǎn 轻 qīng 寒 hán 春 chūn 仲 zhòng 。 。
熨 yùn 香 xiāng 风 fēng 、 hóng 红 lóu 楼 rě 惹 mèng 梦 。 。
泥 ní 人 rén 绣 xiù 被 bèi 多 duō 情 qíng , , 遮 zhē 翠 cuì 幕 mù 、 bù 不 jiào 教 liú 留 kòng 空 。 。
金 jīn 衣 yī 向 xiàng 午 wǔ 争 zhēng 花 huā 鬨 hòng 。 。
晕 yūn 斜 xié 红 hóng 、 nì 腻 yún 云 lǜ 绿 zhòng 重 。 。
风 fēng 过 guò 日 rì 影 yǐng 那 nà 移 yí , , 问 wèn 双 shuāng 鬟 huán 、 xiǎo 晓 hán 寒 hé 何 zhòng 重 。 。
上林春令 晏起。清代。邹祗谟。轻暖轻寒春仲。 熨香风、红楼惹梦。 泥人绣被多情,遮翠幕、不教留空。 金衣向午争花鬨。 晕斜红、腻云绿重。 风过日影那移,问双鬟、晓寒何重。