卖 mài 花 huā 声 shēng 题 tí 陈 chén 衡 héng 山 shān 梧 wú 月 yuè 山 shān 馆 guǎn 图 tú - - 冯 féng 煦 xù
庭 tíng 际 jì 碧 bì 梧 wú 轻 qīng 。 。 霁 jì 月 yuè 笼 lóng 明 míng 。 。 一 yī 枝 zhī 一 yī 叶 yè 总 zǒng 秋 qiū 声 shēng 。 。 但 dàn 到 dào 秋 qiū 声 shēng 听 tīng 不 bù 得 dé , , 听 tīng 也 yě 凋 diāo 零 líng 。 。
琴 qín 绪 xù 断 duàn 还 hái 生 shēng 。 。 故 gù 国 guó 霜 shuāng 清 qīng 。 。 絮 xù 虫 chóng 莫 mò 更 gèng 不 bù 平 píng 鸣 míng 。 。 北 běi 斗 dǒu 渐 jiàn 阑 lán 书 shū 渐 jiàn 远 yuǎn , , 南 nán 雁 yàn 无 wú 情 qíng 。 。
卖花声题陈衡山梧月山馆图。清代。冯煦。庭际碧梧轻。霁月笼明。一枝一叶总秋声。但到秋声听不得,听也凋零。 琴绪断还生。故国霜清。絮虫莫更不平鸣。北斗渐阑书渐远,南雁无情。