阮 ruǎn 郎 láng 归 guī · · 丰 fēng 城 chéng 道 dào 中 zhōng 始 shǐ 闻 wén 蝉 chán 声 shēng - - 黄 huáng 之 zhī 隽 juàn
小 xiǎo 篷 péng 掀 xiān 处 chù 绿 lǜ 烟 yān 忙 máng 。 。 人 rén 家 jiā 烟 yān 际 jì 藏 cáng 。 。 两 liǎng 行 xíng 深 shēn 柳 liǔ 半 bàn 圈 quān 墙 qiáng 。 。 浓 nóng 阴 yīn 如 rú 故 gù 乡 xiāng 。 。
风 fēng 过 guò 处 chù , , 一 yī 丝 sī 凉 liáng 。 。 蝉 chán 声 shēng 飘 piāo 客 kè 航 háng 。 。 可 kě 怜 lián 飘 piāo 不 bú 到 dào 羲 xī 皇 huáng 。 。 教 jiào 人 rén 思 sī 北 běi 窗 chuāng 。 。
阮郎归 · 丰城道中始闻蝉声。清代。黄之隽。小篷掀处绿烟忙。人家烟际藏。两行深柳半圈墙。浓阴如故乡。 风过处,一丝凉。蝉声飘客航。可怜飘不到羲皇。教人思北窗。