思 sī 远 yuǎn 人 rén · · 捣 dǎo 衣 yī - - 饶 ráo 芝 zhī 祥 xiáng
江 jiāng 树 shù 昏 hūn 黄 huáng 江 jiāng 月 yuè 白 bái 。 。
无 wú 限 xiàn 凄 qī 凉 liáng 色 sè 。 。
千 qiān 重 zhòng 有 yǒu 恨 hèn , , 千 qiān 声 shēng 哀 āi 怨 yuàn , , 搅 jiǎo 乱 luàn 远 yuǎn 游 yóu 客 kè 。 。
身 shēn 上 shàng 征 zhēng 衣 yī 宽 kuān 共 gòng 窄 zhǎi 。 。
费 fèi 尽 jǐn 闺 guī 中 zhōng 力 lì 。 。
溪 xī 上 shàng 青 qīng 砧 zhēn , , 山 shān 头 tóu 别 bié 路 lù , , 都 dōu 化 huà 望 wàng 夫 fū 石 shí 。 。
思远人·捣衣。清代。饶芝祥。江树昏黄江月白。 无限凄凉色。 千重有恨,千声哀怨,搅乱远游客。 身上征衣宽共窄。 费尽闺中力。 溪上青砧,山头别路,都化望夫石。