菩 pú 萨 sà 蛮 mán 其 qí 四 sì 荼 tú - - 侯 hóu 寘 zhì
东 dōng 君 jūn 管 guǎn 尽 jǐn 闲 xián 花 huā 草 cǎo 。 。 红 hóng 红 hóng 白 bái 白 bái 知 zhī 多 duō 少 shǎo 。 。
末 mò 后 hòu 一 yī 奁 lián 香 xiāng 。 。 绿 lǜ 庭 tíng 春 chūn 昼 zhòu 长 zhǎng 。 。
道 dào 人 rén 心 xīn 似 shì 海 hǎi 。 。 梦 mèng 冷 lěng 屏 píng 山 shān 里 lǐ 。 。
莫 mò 剪 jiǎn 最 zuì 长 cháng 条 tiáo 。 。 从 cóng 教 jiào 玉 yù 步 bù 摇 yáo 。 。
菩萨蛮 其四 荼。宋代。侯寘。东君管尽闲花草。红红白白知多少。 末后一奁香。绿庭春昼长。 道人心似海。梦冷屏山里。 莫剪最长条。从教玉步摇。