踏 tà 莎 suō 行 xíng · · 别 bié 意 yì - - 洪 hóng 瑹 shū
满 mǎn 满 mǎn 金 jīn 杯 bēi , , 垂 chuí 垂 chuí 玉 yù 箸 zhù 。 。 离 lí 歌 gē 不 bù 放 fàng 行 xíng 人 rén 去 qù 。 。 醉 zuì 中 zhōng 扶 fú 上 shàng 木 mù 兰 lán 船 chuán , , 醒 xǐng 来 lái 忘 wàng 却 què 桃 táo 源 yuán 路 lù 。 。
带 dài 绾 wǎn 同 tóng 心 xīn , , 钗 chāi 分 fēn 一 yī 股 gǔ 。 。 断 duàn 魂 hún 空 kōng 草 cǎo 高 gāo 唐 táng 赋 fù 。 。 秋 qiū 山 shān 万 wàn 叠 dié 水 shuǐ 云 yún 深 shēn , , 茫 máng 茫 máng 无 wú 着 zhuó 相 xiāng 思 sī 处 chù 。 。
踏莎行 · 别意。宋代。洪瑹。满满金杯,垂垂玉箸。离歌不放行人去。醉中扶上木兰船,醒来忘却桃源路。 带绾同心,钗分一股。断魂空草高唐赋。秋山万叠水云深,茫茫无着相思处。