句 jù 降 jiàng 黄 huáng 龙 lóng 舞 wǔ 其 qí 二 èr 答 dá - - 洪 hóng 适 shì
眄 miǎn 流 liú 席 xí 上 shàng , , 发 fā 水 shuǐ 调 diào 于 yú 歌 gē 唇 chún ; ; 色 sè 授 shòu 裾 jū 边 biān , , 属 shǔ 河 hé 东 dōng 之 zhī 才 cái 子 zǐ 。 。
未 wèi 满 mǎn 飞 fēi 鹣 jiān 之 zhī 愿 yuàn , , 已 yǐ 成 chéng 别 bié 鹄 gǔ 之 zhī 悲 bēi 。 。 折 zhé 荷 hé 柄 bǐng 而 ér 愁 chóu 缕 lǚ 无 wú 穷 qióng , , 剪 jiǎn 鲛 jiāo 绡 xiāo 而 ér 泪 lèi 珠 zhū 难 nán 贯 guàn 。 。
因 yīn 成 chéng 绝 jué 唱 chàng , , 少 shào 相 xiāng 清 qīng 欢 huān 。 。
句降黄龙舞其二答。宋代。洪适。眄流席上,发水调于歌唇;色授裾边,属河东之才子。 未满飞鹣之愿,已成别鹄之悲。折荷柄而愁缕无穷,剪鲛绡而泪珠难贯。 因成绝唱,少相清欢。