思 sī 佳 jiā 客 kè 其 qí 六 liù 中 zhōng 秋 qiū 后 hòu 一 yī 日 rì 借 jiè 月 yuè 意 yì - - 高 gāo 观 guān 国 guó
白 bái 玉 yù 楼 lóu 台 tái 知 zhī 几 jǐ 重 zhòng 。 。 夜 yè 来 lái 望 wàng 断 duàn 广 guǎng 寒 hán 宫 gōng 。 。 一 yī 分 fēn 乍 zhà 阙 quē 婵 chán 娟 juān 影 yǐng , , 二 èr 八 bā 尤 yóu 宜 yí 冰 bīng 雪 xuě 容 róng 。 。
云 yún 鬓 bìn 露 lù , , 玉 yù 钗 chāi 风 fēng 。 。 水 shuǐ 晶 jīng 帘 lián 幕 mù 正 zhèng 玲 líng 珑 lóng 。 。 殷 yīn 勤 qín 再 zài 为 wèi 天 tiān 香 xiāng 醉 zuì , , 可 kě 惜 xī 清 qīng 光 guāng 付 fù 晓 xiǎo 钟 zhōng 。 。
思佳客其六中秋后一日借月意。宋代。高观国。白玉楼台知几重。夜来望断广寒宫。一分乍阙婵娟影,二八尤宜冰雪容。 云鬓露,玉钗风。水晶帘幕正玲珑。殷勤再为天香醉,可惜清光付晓钟。