柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng · · 黄 huáng 梅 méi - - 黄 huáng 人 rén 杰 jié
恰 qià 则 zé 年 nián 时 shí 。 。 风 fēng 前 qián 雪 xuě 底 dǐ , , 初 chū 见 jiàn 南 nán 枝 zhī 。 。 可 kě 㬠 shài 匆 cōng 匆 cōng , , 花 huā 才 cái 清 qīng 瘦 shòu , , 子 zǐ 已 yǐ 红 hóng 肥 féi 。 。
安 ān 排 pái 酒 jiǔ 盏 zhǎn 相 xiāng 随 suí 。 。 看 kàn 金 jīn 弹 dàn 、 lěi 累 lěi 累 sì 四 chuí 垂 kě 。 。 渴 hòu 后 qíng 情 huái 怀 dǐng , , 鼎 zhòng 中 fēng 风 wèi 味 wéi , , 惟 yǒu 有 xīn 心 zhī 知 。 。
柳梢青 · 黄梅。宋代。黄人杰。恰则年时。风前雪底,初见南枝。可㬠匆匆,花才清瘦,子已红肥。 安排酒盏相随。看金弹、累累四垂。渴后情怀,鼎中风味,惟有心知。