探 tàn 春 chūn 令 lìng · · 其 qí 二 èr · · 立 lì 春 chūn - - 赵 zhào 长 zhǎng 卿 qīng
数 shù 声 shēng 回 huí 雁 yàn 。 。 几 jǐ 番 fān 疏 shū 雨 yǔ , , 东 dōng 风 fēng 回 huí 暖 nuǎn 。 。 甚 shén 今 jīn 年 nián 、 lì 立 dé 得 chūn 春 lái 来 wǎn 晚 guò 。 。 过 rén 人 rì 日 fāng 、 xiāng 方 jiàn 相 见 。 。
缕 lǚ 金 jīn 幡 fān 胜 shèng 教 jiào 先 xiān 办 bàn 。 。 著 zhe 工 gōng 夫 fū 裁 cái 剪 jiǎn 。 。 到 dào 那 nà 时 shí 睹 dǔ 当 dāng , , 须 xū 教 jiào 滴 dī 惜 xī , , 称 chēng 得 dé 梅 méi 妆 zhuāng 面 miàn 。 。
探春令 · 其二 · 立春。宋代。赵长卿。数声回雁。几番疏雨,东风回暖。甚今年、立得春来晚。过人日、方相见。 缕金幡胜教先办。著工夫裁剪。到那时睹当,须教滴惜,称得梅妆面。