醉 zuì 花 huā 阴 yīn 秋 qiū 海 hǎi 棠 táng - - 刘 liú 嗣 sì 绾 wǎn
银 yín 烛 zhú 烧 shāo 春 chūn 春 chūn 睡 shuì 醒 xǐng 。 。
风 fēng 雨 yǔ 空 kōng 阶 jiē 冷 lěng 。 。
和 hé 泪 lèi 种 zhǒng 情 qíng 根 gēn , , 满 mǎn 地 dì 愁 chóu 红 hóng , , 生 shēng 到 dào 燕 yàn 支 zhī 井 jǐng 。 。
翠 cuì 袖 xiù 凭 píng 栏 lán 斜 xié 复 fù 整 zhěng 。 。
蛩 qióng 语 yǔ 无 wú 人 rén 省 shěng 。 。
肠 cháng 断 duàn 又 yòu 昏 hūn 黄 huáng , , 一 yī 剪 jiǎn 秋 qiū 纱 shā , , 绿 lǜ 透 tòu 西 xī 窗 chuāng 影 yǐng 。 。
醉花阴 秋海棠。清代。刘嗣绾。银烛烧春春睡醒。 风雨空阶冷。 和泪种情根,满地愁红,生到燕支井。 翠袖凭栏斜复整。 蛩语无人省。 肠断又昏黄,一剪秋纱,绿透西窗影。