长 zhǎng 相 xiàng 思 sī 新 xīn 晴 qíng ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 王 wáng 庭 tíng
雪 xuě 飞 fēi 轻 qīng 。 。 日 rì 微 wēi 晴 qíng 。 。
十 shí 度 dù 东 dōng 风 fēng 暖 nuǎn 未 wèi 成 chéng 。 。 徐 xú 看 kàn 春 chūn 草 cǎo 生 shēng 。 。
暮 mù 云 yún 平 píng 。 。 有 yǒu 烟 yān 横 héng 。 。
又 yòu 听 tīng 鸣 míng 鸠 jiū 唤 huàn 雨 yǔ 声 shēng 。 。 夜 yè 来 lái 星 xīng 乍 zhà 明 míng 。 。
长相思 新晴(壬午)。明代。王庭。雪飞轻。日微晴。 十度东风暖未成。徐看春草生。 暮云平。有烟横。 又听鸣鸠唤雨声。夜来星乍明。