海 hǎi 棠 táng 春 chūn 灯 dēng 花 huā ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 王 wáng 庭 tíng
黄 huáng 昏 hūn 窗 chuāng 外 wài 沉 chén 沉 chén 雨 yǔ 。 。
冷 lěng 照 zhào 壁 bì 、 yī 一 dēng 灯 rú 如 shuǐ 水 。 。
小 xiǎo 焰 yàn 吐 tǔ 双 shuāng 花 huā , , 为 wèi 报 bào 明 míng 朝 cháo 喜 xǐ 。 。
萦 yíng 烟 yān 黯 àn 黯 àn 。 。
摇 yáo 光 guāng 亹 wěi 亹 wěi 。 。
似 shì 对 duì 愁 chóu 人 rén 细 xì 语 yǔ 。 。
花 huā 落 luò 肯 kěn 重 chóng 开 kāi , , 再 zài 把 bǎ 灯 dēng 挑 tiǎo 起 qǐ 。 。
海棠春 灯花(壬午)。明代。王庭。黄昏窗外沉沉雨。 冷照壁、一灯如水。 小焰吐双花,为报明朝喜。 萦烟黯黯。 摇光亹亹。 似对愁人细语。 花落肯重开,再把灯挑起。