浪 làng 淘 táo 沙 shā 潇 xiāo 湘 xiāng 夜 yè 雨 yǔ - - 钟 zhōng 世 shì 贤 xián
日 rì 暮 mù 大 dà 江 jiāng 横 héng 。 。
水 shuǐ 阔 kuò 云 yún 平 píng 。 。
谁 shéi 知 zhī 云 yún 水 shuǐ 总 zǒng 无 wú 情 qíng 。 。
蓦 mò 地 dì 酿 niàng 成 chéng 秋 qiū 夜 yè 雨 yǔ , , 滴 dī 尽 jǐn 残 cán 更 gèng 。 。
点 diǎn 点 diǎn 打 dǎ 窗 chuāng 声 shēng 。 。
纸 zhǐ 帐 zhàng 寒 hán 生 shēng 。 。
芭 bā 蕉 jiāo 叶 yè 上 shàng 最 zuì 凄 qī 清 qīng 。 。
多 duō 少 shǎo 离 lí 人 rén 眠 mián 不 bù 得 dé , , 坐 zuò 到 dào 天 tiān 明 míng 。 。
浪淘沙 潇湘夜雨。明代。钟世贤。日暮大江横。 水阔云平。 谁知云水总无情。 蓦地酿成秋夜雨,滴尽残更。 点点打窗声。 纸帐寒生。 芭蕉叶上最凄清。 多少离人眠不得,坐到天明。