采 cǎi 桑 sāng 子 zǐ 其 qí 四 sì 闺 guī 词 cí 四 sì 首 shǒu - - 曹 cáo 亮 liàng 武 wǔ
绣 xiù 帘 lián 斜 xié 透 tòu 玲 líng 珑 lóng 月 yuè , , 雁 yàn 叫 jiào 吴 wú 霜 shuāng 。 。
又 yòu 续 xù 寒 hán 螀 jiāng 。 。
絮 xù 断 duàn 愁 chóu 人 rén 一 yī 寸 cùn 肠 cháng 。 。
侍 shì 儿 ér 重 chóng 整 zhěng 鸳 yuān 鸯 yāng 被 bèi , , 懒 lǎn 卸 xiè 残 cán 妆 zhuāng 。 。
怯 qiè 上 shàng 空 kōng 床 chuáng 。 。
不 bù 耐 nài 秋 qiū 宵 xiāo 细 xì 细 xì 长 cháng 。 。
采桑子 其四 闺词四首。清代。曹亮武。绣帘斜透玲珑月,雁叫吴霜。 又续寒螀。 絮断愁人一寸肠。 侍儿重整鸳鸯被,懒卸残妆。 怯上空床。 不耐秋宵细细长。