游 yóu 东 dōng 湖 hú 黄 huáng 处 chǔ 士 shì 园 yuán 林 lín - - 刘 liú 威 wēi
偶 ǒu 向 xiàng 东 dōng 湖 hú 更 gèng 向 xiàng 东 dōng , , 数 shù 声 shēng 鸡 jī 犬 quǎn 翠 cuì 微 wēi 中 zhōng 。 。
遥 yáo 知 zhī 杨 yáng 柳 liǔ 是 shì 门 mén 处 chù , , 似 shì 隔 gé 芙 fú 蓉 róng 无 wú 路 lù 通 tōng 。 。
樵 qiáo 客 kè 出 chū 来 lái 山 shān 带 dài 雨 yǔ , , 渔 yú 舟 zhōu 过 guò 去 qù 水 shuǐ 生 shēng 风 fēng 。 。
物 wù 情 qíng 多 duō 与 yǔ 闲 xián 相 xiāng 称 chèn , , 所 suǒ 恨 hèn 求 qiú 安 ān 计 jì 不 bù 同 tóng 。 。
游东湖黄处士园林。唐代。刘威。偶向东湖更向东,数声鸡犬翠微中。 遥知杨柳是门处,似隔芙蓉无路通。 樵客出来山带雨,渔舟过去水生风。 物情多与闲相称,所恨求安计不同。