戏 xì 题 tí 赠 zèng 二 èr 小 xiǎo 男 nán - - 刘 liú 长 zhǎng 卿 qīng
异 yì 乡 xiāng 流 liú 落 luò 频 pín 生 shēng 子 zǐ , , 几 jǐ 许 xǔ 悲 bēi 欢 huān 并 bìng 在 zài 身 shēn 。 。
欲 yù 并 bìng 老 lǎo 容 róng 羞 xiū 白 bái 发 fà , , 每 měi 看 kàn 儿 ér 戏 xì 忆 yì 青 qīng 春 chūn 。 。
未 wèi 知 zhī 门 mén 户 hù 谁 shuí 堪 kān 主 zhǔ , , 且 qiě 免 miǎn 琴 qín 书 shū 别 bié 与 yú 人 rén 。 。
何 hé 幸 xìng 暮 mù 年 nián 方 fāng 有 yǒu 后 hòu , , 举 jǔ 家 jiā 相 xiāng 对 duì 却 què 沾 zhān 巾 jīn 。 。
戏题赠二小男。唐代。刘长卿。异乡流落频生子,几许悲欢并在身。 欲并老容羞白发,每看儿戏忆青春。 未知门户谁堪主,且免琴书别与人。 何幸暮年方有后,举家相对却沾巾。