淮 huái 上 shàng 别 bié 范 fàn 大 dà - - 钱 qián 起 qǐ
悲 bēi 风 fēng 陨 yǔn 凉 liáng 叶 yè , , 送 sòng 归 guī 怨 yuàn 南 nán 楚 chǔ 。 。
穷 qióng 年 nián 将 jiāng 别 bié 离 lí , , 寸 cùn 晷 guǐ 申 shēn 宴 yàn 语 yǔ 。 。
长 zhǎng 淮 huái 流 liú 不 bù 尽 jìn , , 征 zhēng 棹 zhào 忽 hū 复 fù 举 jǔ 。 。
碧 bì 落 luò 半 bàn 愁 chóu 云 yún , , 黄 huáng 鹤 hè 时 shí 顾 gù 侣 lǚ 。 。
游 yóu 宦 huàn 且 qiě 未 wèi 达 dá , , 前 qián 途 tú 各 gè 修 xiū 阻 zǔ 。 。
分 fēn 袂 mèi 一 yī 相 xiāng 嗟 jiē , , 良 liáng 辰 chén 更 gèng 何 hé 许 xǔ 。 。
淮上别范大。唐代。钱起。悲风陨凉叶,送归怨南楚。 穷年将别离,寸晷申宴语。 长淮流不尽,征棹忽复举。 碧落半愁云,黄鹤时顾侣。 游宦且未达,前途各修阻。 分袂一相嗟,良辰更何许。