山 shān 中 zhōng 述 shù 怀 huái 寄 jì 石 shí 葵 kuí 贾 jiǎ 丈 zhàng - - 于 yú 慎 shèn 行 xíng
秋 qiū 山 shān 明 míng 月 yuè 雁 yàn 来 lái 声 shēng , , 鲁 lǔ 国 guó 相 xiāng 看 kàn 自 zì 两 liǎng 生 shēng 。 。
圣 shèng 世 shì 安 ān 危 wēi 应 yīng 有 yǒu 寄 jì , , 词 cí 臣 chén 去 qù 就 jiù 岂 qǐ 关 guān 名 míng 。 。
迹 jī 随 suí 猿 yuán 鹤 hè 心 xīn 能 néng 化 huà , , 梦 mèng 入 rù 鹓 yuān 鸾 luán 骨 gǔ 尚 shàng 惊 jīng 。 。
辜 gū 负 fù 桓 huán 谭 tán 知 zhī 已 yǐ 在 zài , , 玄 xuán 经 jīng 寂 jì 寞 mò 几 jǐ 时 shí 成 chéng 。 。
山中述怀寄石葵贾丈。明代。于慎行。秋山明月雁来声,鲁国相看自两生。 圣世安危应有寄,词臣去就岂关名。 迹随猿鹤心能化,梦入鹓鸾骨尚惊。 辜负桓谭知已在,玄经寂寞几时成。