木 mù 棉 mián 花 huā - - 方 fāng 国 guó 骅 huá
不 bù 材 cái 容 róng 得 dé 老 lǎo 天 tiān 年 nián , , 寒 hán 食 shí 丹 dān 砂 shā 木 mù 末 mò 燃 rán 。 。
汉 hàn 主 zhǔ 堠 hòu 亭 tíng 情 qíng 独 dú 远 yuǎn , , 隋 suí 宫 gōng 春 chūn 树 shù 色 sè 同 tóng 鲜 xiān 。 。
残 cán 红 hóng 似 shì 照 zhào 崆 kōng 峒 tóng 火 huǒ , , 野 yě 血 xuè 疑 yí 啼 tí 建 jiàn 业 yè 鹃 juān 。 。
惟 wéi 有 yǒu 刺 cì 桐 tóng 共 gòng 开 kāi 落 luò , , 城 chéng 南 nán 上 shàng 巳 sì 句 jù 谁 shuí 传 chuán 。 。
木棉花。明代。方国骅。不材容得老天年,寒食丹砂木末燃。 汉主堠亭情独远,隋宫春树色同鲜。 残红似照崆峒火,野血疑啼建业鹃。 惟有刺桐共开落,城南上巳句谁传。