弘 hóng 慈 cí 寺 sì 薄 bó 暮 mù 登 dēng 藏 zàng 经 jīng 阁 gé - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
雨 yǔ 霁 jì 祗 zhī 林 lín 步 bù 屧 xiè 新 xīn , , 上 shàng 方 fāng 台 tái 殿 diàn 郁 yù 嶙 lín 峋 xún 。 。
诸 zhū 天 tiān 入 rù 暝 míng 原 yuán 无 wú 相 xiāng , , 双 shuāng 树 shù 凌 líng 空 kōng 不 bù 受 shòu 尘 chén 。 。
清 qīng 磬 qìng 忽 hū 传 chuán 迷 mí 后 hòu 旨 zhǐ , , 慧 huì 灯 dēng 谁 shuí 引 yǐn 幻 huàn 中 zhōng 身 shēn 。 。
微 wēi 官 guān 宿 sù 障 zhàng 如 rú 堪 kān 脱 tuō , , 长 zhǎng 以 yǐ 斋 zhāi 心 xīn 礼 lǐ 化 huà 人 rén 。 。
弘慈寺薄暮登藏经阁。明代。王世贞。雨霁祗林步屧新,上方台殿郁嶙峋。 诸天入暝原无相,双树凌空不受尘。 清磬忽传迷后旨,慧灯谁引幻中身。 微官宿障如堪脱,长以斋心礼化人。